Trong bối cảnh một nước Mỹ tương lai bị kiểm soát bởi chế độ độc tài, sự kiện “Cuộc Đi Bộ Trăm Dặm” trở thành trò giải trí tàn nhẫn lớn nhất quốc gia. Một trăm chàng trai trẻ tình nguyện tham gia, hy vọng đổi lấy phần thưởng duy nhất: bất cứ điều gì họ muốn suốt phần đời còn lại. Luật chơi đơn giản nhưng khắc nghiệt: họ phải bước đi liên tục, không được dừng, không được chậm dưới tốc độ giới hạn. Chỉ cần phạm luật ba lần, lính gác sẽ lập tức xử bắn, ngay giữa con đường bụi mờ và tiếng reo hò của đám đông.

Ray Garraty, 16 tuổi, là nhân vật chính của cuộc thi khốc liệt này. Cậu bắt đầu hành trình với sự háo hức và quyết tâm, cùng với những người bạn đồng hành đầy nhiệt huyết. Nhưng chỉ sau vài dặm đầu, Garraty nhận ra đây không phải trò chơi thử sức, mà là bản án tử hình kéo dài. Từng người một gục xuống vì kiệt sức, chân phồng rộp, đói khát, ảo giác… và ngay lập tức trở thành mục tiêu của họng súng lạnh lẽo phía sau lưng.
Càng tiến xa, cuộc đi bộ biến thành hành trình bóc trần sự sợ hãi và bản chất con người. Những người sống sót tạo ra những sợi dây gắn kết kỳ lạ – nửa là tình bạn, nửa là sự cạnh tranh đáng sợ, vì họ hiểu rằng cuối cùng chỉ có một người được quyền sống. Trên đường, họ chia sẻ ký ức, nỗi đau, niềm hy vọng, trong khi chứng kiến bạn đồng hành của mình ngã xuống từng người một.

Khi chỉ còn lại vài người cuối cùng, Garraty bước đi như kẻ mộng du giữa ranh giới sống – chết. Chiến thắng không mang đến vinh quang, mà để lại khoảng trống ghê sợ: sự thật rằng không ai thật sự sống sót sau cuộc đi bộ này, kể cả người chiến thắng.